Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

CÓ THỂ


CÓ THỂ



 

Khi ký ức trôi theo những cơn mưa
Cái có thể đã trở thành không thể
Dù có cố trong phận người dâu bể
Thì mọi điều cũng không thể khác xưa
 
Người ngồi chờ sau những song thưa
Tia nắng vàng chiều hôm lưa thưa rải
Hồn đi hoang về những miền trống trải
Xôn xao…
một cánh chim hải hồ
 
Những ngọn gió muộn phiền thổi tung
hóa thân thể lõa lồ
tiếng xào xạc rơi lá vàng tiếc nuối
cái ngày xa …
tôi nào nghĩ là lần cuối
giờ đợi trông
sương muối điểm đầu
 
Con sông Hồng nước vẫn đục ngầu
Cuồn cuộn trôi đưa phù sa về cuối bãi
Giờ mùa khô…
buồn trơ đáy
Người vẫn đứng chờ
thoai thoải ở dốc nghiêng
 
Đêm chờ đêm, chờ trong giấc cô miên
Tiếng bìm bịp lạc loài ngoài hiên vắng
Không gian dường rơi vào đêm trắng
Mọi điều
hãy cố
trở lại xưa
……
ngoài trời…lại mưa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét