Luân vũ
“
Ngày đuổi theo đêm…”
Người
đuổi nhau theo một vòng quay luân vũ
Dối
lừa, yêu thương từng ngày mới cũ
chạm
nhau trong quanh quẩn cuộc người
Đau…!
nỗi đau không có ranh
...giới hạn khóc - cười
để trái tim chay đi, hoá lười
thương mến
Em…!
Ta đuổi nhau biết bao giờ cho
đến ?
mỏng manh, chuếnh choáng với
men cay
Nếu gọi trái tim là một cốc
rượu say
sự vẹn nguyên ắt chia hai sáng
- tối
nên dường như vẫn còn điều gì
bối rối
Bình yên - hạnh phúc
Khi nao…Em ? Tìm được lối
chung về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét