Lỡ
một ga tàu
Tàu
xuân người, vừa lỡ một ga
Vần
thơ buông ra, lời ngất lịm
Ngõ
chờ xưa, gót ngà hiu quạnh
chạm
cạnh hồn đau, bụi mưa nhoà
Nhịp
chùng mơ, phím phãn chiều tà
Khúc
oán, cung thương… tràn vương lệ
dạo
nốt li tan, lời xưa thệ
cung
nhớ đọng dầy, vệ khoé mi.
Đường
ray rẽ ngoặc, phút phân ly
Tiếng
còi hút xa, chi lịm buốt ?
Sương
trắng buồn ga, loang khói thuốc
lặng
lẽ trôi… nuốt trọn não nề
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét