Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

HỒI KHỨ



Hồi khứ



Khứ hồi về phía vô minh
Vết ngang, nét dọc chứng minh mình thừa
Số phần nhận rỏ ta vừa
Xoay ngang cũng vậy nào chừa ai đâu

Dập dềnh trên cánh bèo dâu
“Sân người” lặng lẽ tìm đâu cuối chiều
Xưa…từng với một cánh diều
Vi vu khúc sáo, bao điều ước mơ

Giờ thì hồi khứ vầng thơ
“Cầm mưa” vẫn thấy bơ vơ riêng mình
Cốc café giọt chùng chình
Cả tin để nhận riêng mình đắng cay

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét