Cát…bụi
Trịnh xưa nói về “ Cát bụi”
“ Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi…”
Tôi chỉ xin một lần thôi
quanh viền môi cát bụi
Bởi cuộc người là trần trụi
Nên xin làm hạt bụi lang thang
phiêu bồng trong những giấc hoang
dọc ngang khoảng đời được mất
Xin là một gã khờ… hành khất
Đi tìm… với tất cả thương yêu
Nhưng dường như, chỉ bóng ngả lêu xêu
trượt vào vùng rong rêu miền khát
Thì thôi xin cuộc trần làm bụi cát
Trút linh hồn vào bát ngát cát khô
Cùng ráng hoàng hôn với sóng vỗ lô xô
nghìn năm… hư vô… thinh lặng
Sa mạc tình người… sao nằng nặng ?
hạt bụi đời “ một kiếp rong chơi…”
Về cội nguồn, xa tít trùng khơi
Cát bụi ơi…! linh hồn bay lạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét