Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

GÓC EM QUA




GÓC EM QUA

Góc Em qua, đường buồn để lại
Dài thật dài, phố cũ sau mưa.
Những con đường tan học ban trưa.
Ngày mổi buổi, tình chưa kịp tỏ.



Góc Em qua, rụng đầy hoa phượng đỏ.
Trang bút học trò, câu ngỏ ai trao.
Lần đầu vụn về cùng nỗi lao xao.
Lời thương nhớ nghe nao đến vậy.

Góc Em qua, tháng ngày còn không vậy ?.
Cuộc tình nào, thuở dậy bôn ba.
Mỗi dòng thơ, giờ đã phôi pha.
Dẫu cố giữ, vẫn ra màu tang trắng.

Góc Em qua, phút giây đời rất ngắn.
Nếu kéo gì, để cắn đắng hồng tâm.
Cứ để người đi, dù  không một bóng râm
Xua tan hết, trăm năm tình cũ.


Góc Em qua, ngày nào đong đủ.
Giọt lệ nhoà, ủ rũ đơn côi.
Tình Em qua chỉ thế là thôi
Để mặc tôi, trôi vào  vỡ vụn

Góc Em qua, cánh phượng hồng vẫn rụng
Nhưng rũ buồn, ghế đá phũ rong rêu.
Chỉ còn mình tôi, với nỗi buồn thiu.
Ngồi lặng lẽ, đìu hiu cùng gió.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét