Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

CHỢT BỪNG



Chợt bừng

Vẫn còn đó buổi bình mình rực rỡ.
Dù bóng đen vẫn chống đỡ tàn đêm.
Mưa mãi ru khúc nhạc êm êm.
Chờ đợi nắng tô thêm trước ngõ.

Người nhẹ gót chân mềm trên lối cỏ.
Ta lặng nhìn phố nhỏ thân quen.
Nào xá chi mà phải bon chen.
Trong ghét ghen, cuộc đời trần thế



Đêm khuya vắng, trăng thề-nguyệt tuế.
Lấp lánh vì sao, chếch xế tương giao.
Lồng lộng, thênh thang, vũ trụ thẳm cao.
Đàn ô thước, nôn nao cầu bắc.

Ánh vàng trăng còn không gieo rắc.
Giát vàng sông, Nguyệt mắc lung linh.
CHỨC cả đời một dạ trung trinh.
NGƯU trọn nguyền lặng thinh dương thế.



Mặc hậu hoàng trên cao vương đế.
Cũng chẳng màng đàn tế thiên cao.
Ta chỉ cần làm một vì sao.
Băng toả sáng để mau lịm tắt.

Ta chỉ cần nhìn trong ánh mắt.
Một thương yêu khoảnh khắc chợt bừng.
Tựa rừng thông, gió thổi reo mừng.
Bao khúc nhạc vang lừng rừng núi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét