Cháu xin thả thơ vào Topic chú cho vui nha
LẠC MƠ
Mưa Thu về khóc lên đồi tím
Trời thẫm cánh diều buông ngã nghiêng
Bảng lảng lá vàng rơi lác đác
Sương sầu trắng hạt nỗi niềm riêng
Mùa nhớ về thơ nhặt lá vàng
Rưng rưng gót nhỏ đường mơ hoang
Sầu tư mấy độ lên chiều vắng
Gió rít từng cơn bước ngỡ ngàng
Chân lạc về xưa đường mịt mùng
Lặng lẽ tím chiều màu nhớ nhung
Sương rót giọt hờn lên cánh biếc
Mưa rơi tí tách tiếng não nùng
UYỂN NHI
29/7/2013
Mưa Thu về khóc lên đồi tím
Trời thẫm cánh diều buông ngã nghiêng
Bảng lảng lá vàng rơi lác đác
Sương sầu trắng hạt nỗi niềm riêng
Mùa nhớ về thơ nhặt lá vàng
Rưng rưng gót nhỏ đường mơ hoang
Sầu tư mấy độ lên chiều vắng
Gió rít từng cơn bước ngỡ ngàng
Chân lạc về xưa đường mịt mùng
Lặng lẽ tím chiều màu nhớ nhung
Sương rót giọt hờn lên cánh biếc
Mưa rơi tí tách tiếng não nùng
UYỂN NHI
29/7/2013
LẠC THƠ
Tím
lòng ta lạc vầng thơ.
Cánh
diều nghiêng ngã, chơ vơ giữa trời
Chờ
Ai một khúc ru hời
Đường
xưa mù mịt, rối bời niêm riêng.
Nhớ
ngày thu khúc cô miên.
Vàng
rơi lác đác, tịch nhiên đợi mùa
Tím
chiều thoảng ngọn gió lùa
Lá
vàng người nhặt, chuông chùa ngân vang
Nai
vàng nhẹ gót thu sang
Thẵm
trời, sương trắng; mây ngang lưng đèo
Giọt
rơi tí tách… mái chèo.
Thuyền
trôi vào giữa, bọt bèo nhân gian.
Lạc
thơ phần số đa mang
Vắng
chiều mấy độ, lang thang tìm Người.
Thế
gian còn có nụ cười
Ta
xin đem đến cùng Người trời mơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét