TÍM LÒNG
NỖI NHỚ
Bằng lăng tím lối ai về
Như tím lòng ta, câu thề chờ đợi
Cánh nhạn nào - chao vời vợi
lạc giữa trời xanh, từng sợi hanh hao.
Ngụ ngôn tình – xưa ai trao ?
Mà sao chia xa, nghe nao hồn lạnh
Biết mưa đời – bao giờ tạnh ?
Để ta lại về kề cạnh như xưa.
Ru hời nỗi nhớ miền trưa
Lặng lẻ u buồn, song thưa mòn mỏi.
Âm thầm hình hài còm cõi
Một bóng, một hình lặng dõi người xa
Bể mịch mùng - trời bao la
Tha hương
một đời, thiết tha hội ngộ
Bằng lăng
nở tàn mấy độ ?
Xót xa nỗi
lòng, nấm mộ người thương.
Nhện giăng
mấy sợi tơ vương
Câu thơ rơi
vần, mấy chương tình sử
Hỏi ai xưa
– còn lưu giữ ?
Sợi ráng
chiều thu, áng ngữ mù mây.
Tím bằng
lăng – tim đắng cay
Ai nhớ thương
ai, mùa sai tình lỡ
Đêm hoang
sơ – tình bỡ ngỡ
Vào giấc
hồng hoang từ thuở đợi chờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét