Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

DẤU CÔ ĐƠN

DẤU CÔ ĐƠN


Ta nào khác Người…
khi cũng có những đêm huyền thoại.
Cũng tìm hoài
nhưng chưa nắm được thời gian.
Chỉ biết mượn đời, những bước lang thang.
Dấu chân ngựa hoang, trong mông mênh đồng rộng.



Đêm cuối thu
giữa hồng hoang gió trời lồng lộng.
Ta cùng trăng, giấc dị mộng liêu trai.
Chốn rừng khuya, loài lạc bước chân nai.
Bởi lỡ vận gieo sai
nên tình thơ chưa kịp…họa

Sông trăng đêm nay
Người có cảm điều rất lạ
Dòng thơ tình…
trở giấc, như mạ mầm xanh.
Như tôi chờ đợi ngọn gió hanh.
Đánh thức giấc mơ, trong canh dài …rơi chậm



Tôi mơ…
lạc giữa thảo nguyên, cùng nhành sương ngậm
Tìm lại ngác ngơ, dấu in đậm ngày xưa.
Với đôi cánh mềm, bay giữa miền mưa.
Chút thơ ngây của thời chưa phiêu bạt.

Có kịp không ?
Khi tim còn chưa phai nhạt.
Trái hồng tâm, vẳng điệu nhạc tha hương.
Dấu vết cô đơn, một thuở vấn vương.
Còn nương theo ta, bài thơ dang dở.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét