Thu… không Em
Thu vắng Em,
nghe cồn cào nỗi nhớ
Mưa rơi đầy,
trời đất mông mênh
Lá lìa cành,
để ngọn chênh vênh
Trơ trọi gốc,
buồn tênh đơn độc.
Thu không
Em, trái đời còi cọc
Tôi nghe buồn,
đò dọc lẻ loi
Đêm đường về,
chỉ một mình tôi
Lang thang
bước mồ côi nẻo vắng.
Đêm không
Em, nghe lòng khoảng trắng.
Bên cửa lùa,
chờ nắng ban mai.
Nghe mắt mình,
nhè nhẹ giọt cay.
Xa một vòng
tay, chia hai bờ bến.
Thu không
Em, mưa chiều đem đến
Giọt lạnh lùng,
đặc quến nỗi đau.
Nhớ dáng gầy,
Em bước nghiêng chao
Mắt hanh hao
về nơi vời vợi.
Thu vắng Em,
tôi ngồi chờ đợi.
Chăng tơ chùng,
từng sợi nhện đan
Thả hồn vào
ký ức miên man
Bên đồi gió,
ngổn ngang, thơ thẩn.
Thu vắng Em,
lối xưa ai dẫn
Tôi lạc hoài,
hoá ngẩn, hoá ngơ
Nhớ ngày nào,
tình thuở ban sơ
những dòng
thơ, đan dày ký ức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét