O ƠI...!
O để quên nì ! chiếc
nón bài thơ
Với những câu tình si mời gợi
Đồng Khánh thẫn thờ, tà áo O
bay…vời vợi.
Tím chiều buông, tím cả thơ tui
Dòng đời ngắn ngủi phút vui.
Nhớ những ngày mưa ...nón O che, tui theo sau
bước
Ngày xưa nếu tui đừng
ngại ngùng nói trước.
Thì tui cùng O đà bước song đôi.
Hay tại O, cứ mím mãi
bờ môi.
Tiếng Huế dễ thương,
sao O không mở lời để nói.
Tui cứ mãi theo đuôi,
mà lòng bối rối.
Để tương tư nhiều mỗi
tối... O ơi !
Bằng lăng tím – dòng
Hương trôi
Đôi môi chưa kịp thốt
- lời ngụ ngôn yêu dấu.
Thì O đã xa rồi, không
còn lưu dấu.
Tui buồn… theo Thiên
Mụ chiều buông.
Ngày xưa O ơi ! nhớ
những dòng tuôn.
Thơ O và tui, sao cứ là khuôn ai oán.
Để bây chừ ngày ngày,
tháng tháng.
Tui nhớ O …suốt sáng,
suốt chiều.
Cái dáng O, Áo tím
mỹ miều.
Buổi chiều cứ tung
bay nơi Thành Nội.
Chiếc nón bài thơ,
giờ hoá tội
Cả đời tui, vương tím
Huế…O ơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét