CÓ -
KHÔNG...?
Tôi nào
trách, khi Em không nói
Có –
Không …? hai ngữ quá mông mênh
Thì
thôi tôi hỏi, sóng lênh đênh
Hỏi
trăng chênh vênh, treo đầu núi
Có –
Không… ? cuộc tình khi về cuối
Nhớ
quên nghiệt ngã ở đôi bờ.
Xin
Người cho tôi chút hững hờ.
Chờ
nhân gian dật dờ đâu đó
Gửi
lòng mình bay theo ngọn gió
Có dối
không, nơi đó tình tôi ?
Phiến
đá buồn, chắn giữa dòng trôi
Để làn
môi nhạt nhòa hôn nụ
Ký ức
xưa, dối lòng đêm ngụ
Ảo ảnh
người hội tụ có – không ?
Khi đời
tôi làm kẻ hát rong
Có –
không…? miền thong dong Em đợi
Có – Không…
? xin Em đừng nghĩ ngợi
Bởi vì
tôi, đã từng đợi cô đơn
Trong tôi…chưa
bao giờ toan tính thiệt hơn.
Vốn tình
tôi… có thể chỉ cho, mà không chờ nhận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét