Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

NGƯỢC


NGƯỢC

Anh ngược dòng, ngược thác tìm Em.
Ngược đời phù du, ngược miền gian dối
Có nông nỗi không, trên đường đời vạn lối
Kẻ lãng du, mỏi gối quay về.



Anh ngược thời gian tìm lại câu thề
Ngược bon chen, quay về thơ dại.
Biết trái tim Em, giờ có còn lưu lại.
Chút khát khao, e ngại ngây ngô.

Đêm tàn….có còn đọng lại chút hư vô.
Anh ngược sóng xô, bằng con thuyền mục nát.
Ngược dòng,  để lại về…nghe biển hát.
Câu hát nghìn năm, bờ cát thuỷ chung.

Anh ngược màu, đêm tối mông lung.
Ngược bão giông, con đường hun hút gió.
Đời buồn tênh, Em có còn đâu đó.
Đợi chờ anh, từ miền gió hoang vu.



Anh ngược chính mình, tìm về…trong ngày hội trùng tu.
Mảnh trăng thu, nửa vành che lấp.
Hỏi trái tim Em, ngày xưa e ấp.
Có còn chờ anh, về thắp men yêu.


Anh ngược thời gian, bám phủ rong rêu.
Tìm lại lời yêu, ngày xưa đánh mất.
Trong trái tim Em có còn dấu cất.
Một miền anh, chất ngất men say



Ta sẽ dìu nhau, Em nhé đêm nay.
Ngược trần gian, nghe nai vàng dm lá.
Lắng nghe trời thu, cây rừng thay lá.
Rời phố người đông…. 
Ta vá lại đời mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét