Kh úc ru...màu cánh Phượng
Cuối tháng năm mưa lâm thâm ướt áo.
Mắt Em nhoè, nương náu trong anh
Ta dìu Em tìm một mảng trời xanh.
Tìm chút nắng hanh, sưởi hồng cánh
phượng.
Hay Em cứ chờ… ta đi tìm mượn.
Tiếng ve ran, màu phượng đỏ bừng.
Trái tim Em, nếu vẫn đập không ngừng
Thì ta rất mừng, xin một phần hiện
diện.
Bài thơ tháng năm, thường ẩn bao
sự kiện
Mùa chia tay, chim chiền chiện
chao cành.
Ta muốn ru Em vào giấc trong lành
Đêm mộng mị hoá thành thương mến.
Qua tháng sáu, ta nhờ cơn mưa đến
Trôi dạt tình ta, về bến Em chờ.
Nơi trái tim Em, đầy ấp những bất
ngờ
Dành cho ta, một bờ yêu bỏng cháy.
Thương thật thương, miền Em con gái.
Nên ta dành, một góc riêng mình
Nụ hôn đầu tiên, sao tim đập thập
thình ?
Chao ngây ngất, tựa biển tình dậy
sóng
Tháng năm…giọt mưa sa, ươm mầm sự
sống
Ta chờ Em ươm… hạt giống yêu thương.
Để ta ! kẻ lãng du, khát ánh chiêu
dương
Đêm miền đợi vấn vương câu nhớ..
Em tím Huế, lúc bên ni - chừ bên
nớ
Có chờ ta không đem mớ trầu cay.
Miếng trầu ta têm, nồng vối men
say.
Như tình ta vẫn chờ ai vời vợi.
Đoá phượng tím ngày xưa Em đợi.
Ta vô tình, nào nghĩ ngợi xa xăm.
Để chừ ngày… sắp hết tháng năm
Qua tháng sáu, lâm râm lá hẹ.
Đêm nguyên sơ, hương tình thoáng
nhẹ.
Ta dìu Em vào, da diết mùa thương.
Và mượn sáo diều, ngân khúc du dương.
Ru Em bằng, trái tim… màu cánh
phượng.