NIỆM KHÚC BUỒN THU
Thuydu
người tự ru mình “bằng cổ tích”*
ta mượn ru ta những vần thơ
ngu ngơ lạc giữa miền nhân thế
thoáng chút thương yêu đã bóng mờ
mỏi bước dặm xa chiều cô lữ
tiếng cuốc gọi vang đắng “dặm buồn”*
tình nhau người hởi còn hay mất
mà sao đẫm ướt hạt lệ tuông
trót đã thương yêu người thuở ấy
chừ thì hoài “niệm khúc buồn thu”
“hun hút”* thiên di ngàn xa khuất
chỉ còn sót lại một khúc ru
(*) TVBT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét