Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2018

Dấu Lặng

DẤU LẶNG
có miền nhớ nào đâu
trong góc tối tim anh
chỉ là mảng xanh rong rêu đã cũ
mặt nạ lạ, quen đi vào giấc ngủ
thật như đùa
mơ ủ chút ủi an

em biết rồi 
tất cả vốn sang trang
tị hiềm chi
thêm đa mang, oằn nặng
anh vùi đời anh vào trong dấu lặng
câu thơ buồn
đóng cặn cạn trơ
chữ yêu ư!?
dường chỉ có trong thơ
nơi ngữ vần vu vơ…đi lạc
thả cuộc mình vào mông mênh trôi giạt
những đóa hồng trong anh…
tự phai nhạt lâu rồi
tìm hiểu chi em…góc khuất cuối đồi
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét