THÔI
Và tôi đã
một mình tôi
Lênh đênh
loài lạc dòng trôi luỵ phiền
Chia xa vạn
nẻo trăm miền
Xót đau tấc
dạ theo triền bóng mây
ĐÀNH
Lỡ rồi lạc
giữa cuộc trần
Chăng tơ,
nhện phũ tần ngần ở -đi
Dạ mong
theo cánh chim di
Lòng thì
nhủ bảo, đành thì chịu cam
THÔI
Vô tình nửa
gánh trong tôi
Nữa kia trót
lỡ mồ côi mất rồi
Hoàng hôn
chuông đổ từng hồi
Câu kinh
trầm mặc vang đồi tịch liêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét