Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

phế tích




PHẾ TÍCH



“ Ngày ta lướt qua nhau…”
Thì nỗi đau hơn vết hằn dao cắt
Những kỷ niệm đong đầy được mất
Giờ còn đâu chỉ dấu cất riêng mình

Con phố sẽ buồn hơn khi vắng bước đôi mình
Tình cũng không còn xanh như trái mọng
Tuột tay nhau bầu trời dường như càng rộng
Ta đi hoài chỉ lồng lộng gió…hoang sơ

“Ngày ta lướt qua nhau…” có nghĩa là bơ vơ
Câu thơ cũng hoá buồn thiu, buồn thít
Quả tim yêu cũng trở thành phế tích
chỉ còn đau… khi ta lướt qua nhau

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét