ĐÊM...XƯA CŨ
Đâu rồi ngày tháng của cũ xưa
Những cơn mưa, linh hồn đi lạc
Môi mím nhẹ, trái hồn vỡ hạt
Góc cuối trời, mờ nhạt phù vân
Giữa vòng tay, xưa cũ bâng khuâng.
Lồi rẽ vào tim, dâng dâng cồn sóng
Thuở ấy trời thu, có người mong
ngóng
Ghế đá công viên, lẻ bóng nhạt
nhoà
Năm tháng thẫn thờ, cũng chỉ là
Tiếng guốc đời, gót ngà miền đợi
Bấu chặc thời gian, chiều vời vợi
Trên một lối về, dốc đợi triền xưa
Đợi chờ thu, với những cơn mưa
Lượm trái tâm hồng, đưa về miền cũ
Đêm cuối hạ, buồng tâm ấp ủ
Hạt quanh tròng, mắt phũ hoàng hôn.
Người đâu rồi, xưa bước cuối thôn
Phía sau lưng, mồ chôn hoang lạnh
.
.
Nhớ huyền thoại mưa, lòng bổng chạnh
Khúc tình ru, thu hạnh khát khao.
Trăng đưa võng... đêm nao
Thuyền lao
xao... mái đợi
Sông Tương...
có còn gợi ?
Khúc tình xưa...ta
đợi - Người chờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét