GIẤC HOANG
Ngày tàn
Ngày… mà ta
lại bắt đầu
Thong dong
Hồn thả nhẹ
nhàng vô ưu
Trăm năm…
Chỉ kiếp phù
du
Dối gian…
Gian dối, âm
u…lọc lừa
Biết đâu là
thừa ?
Em cứ bày ra
nỗi nhớ
Cất cũ
vào…xin chớ đắng đo
Đêm
Bỏ nỗi âu lo
Giấc hoang
dài mộng mị
Vận thơ
Đâu có gì lập
dị
Phải không
Em ?
Ở cõi vô thường
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét