Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

TỪ NAY...



Từ nay…



Xin được ẩn cư vào phía trái
Hồng tâm Người còn chỗ cho tôi ?
Một lần thôi, dù muộn một lần thôi
Cũng đã đủ làm tôi bừng chợt.

Nếu trời lập đông, chứa gam màu nhợt
Van cánh chim Người, đừng bỏ tôi đi
Vì tận thẳm sâu ở góc tình si
Tôi vẫn đợi chim di về sưởi ấm

Vệt thời gian đã từng lấm chấm
đổ vết loang đẫm thấm hồn tôi
Một ngày Người đem đến nụ hôn môi
Chính là cho tôi, sắc màu rực rở

Ơi ! gót mê nào, cho tôi bỡ ngỡ ?
Lấp lặng im tự thuở ban đầu
Trên cánh đồng si, giờ còn chỉ một màu
Màu rực sáng của bắt đầu ngày mới

Có phải từ thơ, cho chúng tầm với
Cùng vượt qua, ta làm mới lại mình
Giúp tử đồng không còn góc chùng chình
Tim Người tôi giấu, riêng mình phúc hạnh.

Sáng nay, trời chắc sẽ không còn lạnh
Vì giá đông, đâu còn phải chạnh lòng.
Từ cửa tim Ai…đã hờm mở phập phồng
Đem ra trải, cánh đồng nhung ái.

Từ nay…tôi đã tìm ra, nơi mình phía trái
Góc hồng ngoan, dấu ái nơi Người…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét