Ly chạm
Đừng để say
Vì ai ?
Tầm thường vị mùi
trần trục
Đừng say… bến đục
vô tình
về thôi riêng mình
ly chạm
Mắt cay nơi tạm
cuộc trần
Nuối tiếc gì ?
xa hay gần
Thu mất dần, đông
kề cạnh
Dẫu tháng ngày
còn hoang lạnh
Mặc một đời bất
hạnh đau
Ly ân tình…chạm
qua mau
Hồng tâm xôn
xao nông nổi
Rơi thật sâu vào
cằn cỗi
Ước chi lầm lỗi
dại khờ ?
Hãy cứ như một
bóng mờ
Sống trong nỗi
chờ niềm đợi.
Nơi vời vợi là
miền mong
Ngày ta đong
đầy ly
chạm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét