Lẻ bước...trời đông
Ngày ta xa… Em nuối tiếc gì không ?
Hay chỉ mình anh giữa mông mênh quạnh
Đêm mùa
đông, cô đơn nghe lạnh
Em đi
rồi hạnh phúc cũng rời xa
Trở trăn,
mất còn tất cả đã qua
dỗi hờn,
yêu thương giờ ra thiên cổ
Ở nơi
xa Em đã tìm ra bến đỗ ?
Ta nơi
nầy vỗ cánh lạc loài bay
Vá víu
thời gian chỉ thấy vị cay.
Ta cay
vì cuộc tình chợt mất.
Hương
vị yêu thương phải chăng là khuất tất
Đành nào
Em đem cất chốn xa xăm
giấc
hoang đường đã ngủ trăm năm
Nơi mù
tăm lối nào anh đơn độc
Giọt lệ
ngày xưa là ngà ngọc
Nước mắt
hôm nay nghe nhọc cõi lòng
Thương
yêu vỡ hai, tình cũng chia dòng
Em
quay lưng ta còng oằn nặng
Đêm mùa
đông rơi vào thinh lặng.
Một mình
ta nặng bước lẻ loi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét