MỘT THỬA CỎ HOANG
Nào có chờ một ngày mai
Dòng nước chia hai bên trong, bên đục
Nỗi đau thì chưa mục
Mái ngói rêu phong đã đôi chục năm rồi
Lá vàng thu còn đọng đó những bồi hồi.
Một lần đi, đâu rồi nơi này khuông cửa ?
Lộ trình của nỗi đau đan xen vào giữa
Để ta cứ một mình, một thửa cỏ hoang
Cứ tự nhiên như thế đừng sang trang
Để lại thêm ngổn ngang chật lối
Âm thầm riêng mình đi về đêm tối
Ngày nối ngày, đêm nối lặng câm
Dòng nước chia hai bên trong, bên đục
Nỗi đau thì chưa mục
Mái ngói rêu phong đã đôi chục năm rồi
Lá vàng thu còn đọng đó những bồi hồi.
Một lần đi, đâu rồi nơi này khuông cửa ?
Lộ trình của nỗi đau đan xen vào giữa
Để ta cứ một mình, một thửa cỏ hoang
Cứ tự nhiên như thế đừng sang trang
Để lại thêm ngổn ngang chật lối
Âm thầm riêng mình đi về đêm tối
Ngày nối ngày, đêm nối lặng câm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét