Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

VẾT NGÀY



VẾT NGÀY




Nếu có một ngày ta được làm người khờ dại
Tự hạnh phúc vô cùng : chạy, nhảy, cười, la
Thêm một ngày ta để riêng ta
Mặc nhân thế phôi pha, nhợt nhạt
Vết ngày là chung rượu lạt
Đêm bặt câm trong ngột ngạt đặc dày
Sự lặng im thiêu đốt…trật trầy
Ta chạm đáy vũng lầy cô đặc
Quy chuẩn ngôn từ luôn hai mặt
Niềm tin bỗng chốc hoá đặt điều
Thảo thơm không nhặt cũng đã nhiều
Như lạc giữa buổi chiều tĩnh lặng
Sông. Từng qua thác ghềnh bao chặng ?
Biển. Còn vị mặn nồng nàn ?
Người. Còn chờ không với chút khẽ
khàng ?
Có bao giờ nắng vàng không quay lại ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét