Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

VỀ CÕI VÔ THƯỜNG







VỀ CÕI VÔ THƯỜNG

Em…!
Cuộc người vốn là sự xô chen, giựt giành, chà đạp
Phải – Trái trở xoay phức tạp vô ngần
Khi điều giản đơn là cái ta cần
Chợt bỗng hoá ngàn lần rắm rối
Sống giữa ngày mà như đêm tối
Nẻo đi, đường về cũng chẳng còn lối cho ta
Đôi lúc tự hỏi rằng, bao chừ nhân thế hiểu ra ?
Để sự điêu ngoa sẽ không còn tồn tại.
Ngày ấy Em ! chúng mình cùng quay lại
Chỉ một chút cho nhau…thơ dại mộng hoa
Chỉ một chút cho nhau…nào ngại đường xa
Chỉ một chút cho nhau…tình ta diệu vợi
Một chút thôi…ta không cần nghĩ ngợi
Một chút thôi…ta vẫn đợi trăm năm.
Cuộc trần ta cần lắm những bóng râm
Cần trái yêu thương từ hồng tâm không đổi
Đạo lý ở đời, giờ sao mòn mỏi ?
Thôi thì ta tìm nhé Em… 
về cõi vô thường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét