Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018

Khúc trầm ca

RỒI CŨNG NHÚM BỒNG MÂY… .
Phạm Hiền Mây
rồi cũng sẽ
mai về
ta tịch lặng
cỏ hoa ong hút mật rũ bên bờ
ngủ sâu quên đất mộng cõi như tờ
những hôm sớm những tàn khuya xơ xác
**
những năm tháng đời trôi cơn bụi cát
mai về thôi
rồi cũng
sẽ riêng tình
nghe màu đêm dạ lý ngát duy mình
mù cuốn gió ngàn xa khơi nẻo khuất
**
mù cuốn gió ngàn khơi lòng u uất
vết thương xanh nhọn cọc bám ưu phiền
đá mai rêu
rồi sẽ
biếc bên triền
buồn sóng vỗ trùng dương tràn lên tối
**
buồn sóng vỗ trần gian thân mòn cội
nắng tà huy chiều hắt vỡ chân thềm
bóng sầu run gót giẵm cánh rơi mềm
rồi cũng sẽ
tàn khô
xương một nắm
**
rồi cũng sẽ
hoàng hôn
mai mộ cắm
nén hương nghi ngút lạnh khói sương nhòa
dấu chia tan ảo ảnh thắp dâng tòa
thiên cổ tưởng vọng thờ ly biệt trắng
**
bình yên quá mai về đôi hiu quạnh
yêu mấy rồi
cũng sẽ
nhúm bồng mây… .
------
Khúc trầm ca
Duthuymiengiang
Mai ta về
tìm lại
“nhúm bồng mây… .”*
để lại say một thời mắt biếc
để cảm nhận khoảng trời nuối tiếc
nhoi nhói buồng tim…da diết mông mênh
Giây phút mà… ta không thể nào quên
Một cái tên
in hằn
sâu tim trái
dẫu cuộc tình khuất rồi nơi xa ngái
vẫn nghe đau tê tái những đêm dài
Vẫn nghe đau…thương nhớ hình hài
của cái thuở gót hài ai nhẹ bước
cảm giọt nóng
rơi rơi
rèm mi ướt
góc phiêu linh phía trước vẫy đợi chờ
Vẫy nhân gian vào chốn dại khờ
lang thang dật dờ tìm cội rễ
đêm muộn màng chờ câu chuyện kể
xưa xửa xưa
đâu thể
dễ gì…xa
Xưa xửa xưa
văng vẳng
khúc trầm ca
chuông gió ngân nga vang lời mộ điệu
nghe như tiếng gọi từ muôn triệu triệu
cõi vô minh ngọng nghịu khóc riêng thầm
Khóc riêng trong… khát vọng hạt nảy mầm
chờ mạch ngầm
tưới lên
mùa cằn cội…
(*) Phạm Hiền Mây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét