Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018

Gió nghiêng nghiêng chiều

MÂY BÂY GIỜ VỀ… .
Phạm Hiền Mây
rồi em lại thế
mây
bay
theo buồn chân gót heo may cuối chiều
theo buồn hiu hắt trút nhiều
vàng khô lá gửi bao điều vào sông
**
bao điều lá gửi dòng không
nên em sẽ thế
mênh mông
chỉ mình
mênh mông ngồi kể chuyện tình
trên đồi gió khẽ yên bình dỗ quên
**
yên bình quên cuộc lênh đênh
quên luôn hết những nổi nênh yêu người
cả em nữa
với
môi cười
cũng hân hoan bỏ mà tươi nụ sầu
**
tươi như hoa úa cánh rầu
cái hôm nước chảy qua cầu mây trôi
qua cầu sáo biết chia phôi
còn em
em biết
lìa đôi là gì
**
biết
cơn mộng
vỡ tan vì
mùa yêu đương đến hạn kỳ khói sương
mùa yêu đương trắng mù phương
trắng vô biên cả cội xương tàn ngày
**
nghìn thu trắng bóng trăng gầy
em
mây ở trọ
trời bây giờ về… .
------

Gió nghiêng nghiêng chiều
Ngokhahoangtran
Ừ em cứ mãi

mây
lang thang theo gió lắt lay ráng chiều
lang thang bay một cánh diều
gửi vào phía ấy “bao điều”* khát mong
Gửi vào ký ức dòng sông
tháng ngày khắc khoải
chênh chông
riêng mình
chênh chông nhớ bóng, nhớ hình
“mông mênh…đồi gió…chuyện tình”* xửa xưa
Chuyện tình dạo thuở còn chưa
diết da, da diết cơn mưa đầu mùa
nơi chốn đó
ngọn
gió lùa
dường như đuổi bắt cợt đùa nhân gian
Đùa trêu phần số dở dang
thương cho tình lỡ đa mang trĩu buồn
mây tìm về chốn cội nguồn
còn gió
vai diễn
vở tuồng hài bi
Diễn
đời thật
phút biệt ly
em - ta hai kẻ không đi chung đường
em - ta loài lạc tình trường
tựa mây, tựa gió vô thường du miên
Em - ta khắc khoải chung riêng
mây
về phía núi
gió nghiêng nghiêng chiều…
(*) Phạm Hiền Mây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét