Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

CÓ THỂ NÀO EM

CÓ THỂ NÀO EM

Nói gì đây Em với nghiệt ngả cuộc người ?
Thà cứ lặng im... 
riêng mình thầm lặng
Vui gì ? 
khi trên vai gánh nặng
Những ưu tư, phiền muộn giăng đầy
Đừng Em ! 
với bàn tay bé nhỏ thanh gầy
Em không thể nâng đâu giấc mơ đầy khắc khoải
Cứ để anh một mình nơi miền hoang hoải
Làm ngôi sao hôm trống trải giữa trời
Đừng chối từ... Em ! 
cùng với những lời mời
Bởi chung quanh Em có cả bầu trời hoa đỏ
Còn anh 
chỉ là ngôi sao nho nhỏ
Thì tìm làm chi trong thảm cỏ dại hoang
Xin !... gót hài Em đừng lang thang
Đừng chia nỗi buồn anh mang lặng lẽ
Đừng sẻ san làm gì với kẻ
Làm một ngôi sao buồn tẻ cô đơn
Em biết không ?
Nếu thấy anh rồi nhiều khi Em sẽ buồn hơn
Cứ thật xa đi…còn hơn gần gũi
Ngôi Sao Nhỏ ơi !
cứ để anh buồn tủi
Đừng gần anh, phút giây ngắn ngủi rồi xa
Hãy mặc anh đứng lặng im…nhìn Em với nét đẹp kiêu sa
Vụt qua... 
chỉ cần thôi trong ý nghĩ
Giữa bầu trời mông mênh hùng vĩ
Ngôi sao hôm... 
luôn chỉ đứng riêng mình
Xin Em ! – Đừng nghỉ đến chuyện chúng mình
Được gì để thêm đau như hình xa bóng
Mặc anh đi… 
một mình mong ngóng
Xa thật xa khuất bóng sao hôm.
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét