Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

THÚ NHẬN



THÚ NHẬN

“Đêm nhuộm thơ…”
Thơ <không giữ nổi thăng bằng…>
Để Em nhận ra rằng đời là phù du, dâu bể
Những đau đáu và điều không thể
Ghép lại thành vần đâu dễ phải không Em ?
Ánh sáng ngọn hải đăng nào để ta ngắm…xem
Mà chỉ định hướng giữa màn đêm mù mịch
“Những câu từ nguệch ngoạc” trong đêm trừ tịch
Vẫn không khỏa lấp đi nghịch cảnh cuộc mình
Ngổn ngang trong nhau cái mặc định vô hình
“Nỗi buồn rắn đanh” riêng mình đành chịu
Còn không trong nhau chút hương xưa dìu dịu ?
Phút gũi gần nũng nịu yêu thương ?
Khi ta đã thú nhận rồi…hết một miền vương
Mỗi người tự soi gương nhìn điều được mất
Tất cả vấn vương ngày xưa dấu cất
Giờ chỉ còn đắng ngắt đầu môi
Đêm buồn trôi…
Ta thú nhận…đổi ngôi thân phận.

Dtmg

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét