Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

MỘT ĐỜI


MỘT ĐỜI


 

Một đời…
Vay - trả một đời
Bình minh vừa ló hoàng hôn
đã về
phủi tay gác lại ước thề
nợ nần trả hết ngày về…
thong dong
Một đời…
lăn lộn chưa xong
tuổi thơ vụt mất, luỵ phiền đã đong
hỏi rằng thuyền đã mấy sông ?
chùng chình
vẫn cứ tự không… trói mình
Một đời…
mãi ngắm ảo hình
yêu thương - hờn giận
khi gần – lúc xa
phũ phàng bởi những điêu ngoa
cần gì đón đợi
người ta lạnh lùng
Một ngày…
nhỏ hạt sau cùng
tiển đưa
mình đến ngàn trùng u minh
Vinh…
vứt hết vào…lặng thinh
Không ! bao giờ đến…
cuộc trần
lần sau

Duthuymiengiang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét