Nụ
tầm xuân
Xuân
đem đến chồi, mầm phơi phới
Ta
trao người ngày mới yêu thương
Chờ
Ai gieo một cung tương
Nụ
tầm xuân, vương vương đồng tử
Dọc
đường xa người là trinh nữ
E ấp
bụi đường ta thử đùa hoa
Khi
giọt hồng rơi, ta mới hiểu ra
Em
nào kiêu sa, chỉ là hoa đồng nội.
Câu
thương…ngày xưa ta trao em vội
Giữa
cuộc trần ta tìm cội nguyên sa
Đất
trời vẫn trải rộng bao la
Nụ
tầm xuân, chờ reo ca ngày mới
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét